• Trang Chủ
  • Giới Thiệu
  • Khát Vọng Tuổi Trẻ
    • Góc Bình Luận
    • Góc Nghiên Cứu
    • Chủ Quyền Thiêng Liêng
  • Điểm Tin
    • Tin Thế Giới
    • Tin Việt Nam
    • Công Lý - Sự Thật
    • Nhân Quyền - Dân Chủ
  • Công Dân Học
    • Trách Nhiệm Công Dân
    • Kỹ Năng Công Dân
    • Giáo Dục
  • Bảo Mật
    • Vượt Tường Lửa
    • Mã Hóa Dữ Liệu
    • Sử Dụng Phần Mềm
  • Tâm và Tầm
    • Lời tâm sự
    • Mơ làm thủ tướng
  • Góc Thư Giãn
    • Chuyện Lạ
    • Truyện Cười
    • Góc Thơ
  • Góc Danh Nhân
    • Nguyễn Trường Tộ
    • Phan Châu Trinh
    • Phan Khôi
You are here : Home »
Hiển thị các bài đăng có nhãn nhân quyền - dân chủ. Hiển thị tất cả bài đăng
Dân Biểu Loretta Sanchez gặp đại diện thương mại, vận động nhân quyền Việt Nam
Dân Biểu Loretta Sanchez. (Hình: Abby Brack/Getty Images)

WESTMINSTER (NV) -“Mỗi lần Việt Nam được một thành tựu trong mậu dịch, như PNTR trong thương mại song phương với Mỹ, WTO, hay vào Hội Ðồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, là một lần Việt Nam nuốt lời hứa về nhân quyền và đàn áp nhiều hơn thay vì tự do nhiều hơn.” Nhận định này của Dân Biểu Loretta Sanchez là điều mà bà nói với vị đại diện thương mại Hoa Kỳ về việc đàm phán với Việt Nam trong hiệp định thương mại TPP.

Cuộc gặp gỡ giữa Dân Biểu Sanchez với Ðại Sứ Ron Kirk diễn ra hôm Thứ Tư, và được dân biểu này thuật lại trong một cuộc họp báo qua điện thoại với báo chí Việt ngữ hôm Thứ Năm.



Ðại Sứ Kirk, đại diện mậu dịch Hoa Kỳ, hiện đang thương thuyết với 9 nước vùng Thái Bình Dương cho một hiệp định ngoại thương giảm bớt các loại thuế xuất nhập cảng trong vùng. Hiệp định này, mang tên tắt TPP và tên tiếng Anh là Trans-Pacific Strategic Economic Partnership Agreement, có tên tiếng Việt là Hiệp định Ðối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương.

Cả Việt Nam lẫn Mỹ đều đang thương thuyết để gia nhập TPP. Trả lời câu hỏi của báo Người Việt là nếu Mỹ cũng chỉ đang thương thuyết để gia nhập TPP thì những yêu cầu của Mỹ có sức nặng tới đâu, Dân Biểu Sanchez quả quyết:

“Ðúng là chúng ta chỉ là 1 trong 9 quốc gia TPP, nhưng chúng ta là thị trường lớn nhất. Hoa Kỳ là thị trường tiêu thụ lớn nhất trong các nước này.”

Cuộc gặp giữa Dân Biểu Sanchez và Ðại Sứ Kirk xoay quanh vấn đề nhân quyền tại Việt Nam và những lần thất hứa của Việt Nam sau những bước tiến thương mại và ngoại giao.

Bà nói bà thuật lại cho Ðại Sứ Kirk những gì Việt Nam đã vi phạm trong quá khứ.

“Việt Nam ngày càng bỏ tù nhiều người, không chỉ các vị lãnh đạo tôn giáo hay những người tranh đấu đòi dân chủ, mà cả những người trẻ lên Internet nói lên những vấn đề của đất nước, như nhạc sĩ Việt Khang,”
Dân Biểu Sanchez nói.

“Sau bình thường hóa mậu dịch (PNTR) với Mỹ, sau khi vào WTO, sau khi có ghế trong Hội Ðồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, Việt Nam không tuân thủ những điều họ hứa về nhân quyền. Ngược lại, nhân quyền bị đàn áp, nhắm vào những hoạt động trên mạng và các cư dân Internet”.

Riêng về mậu dịch, là việc chuyên môn của Ðại Sứ Kirk, Dân Biểu Sanchez nói bà nêu vấn đề sở hữu trí tuệ, nạn làm hàng nhái, và những vụ buôn người mà được ngân hàng tại Việt Nam tài trợ.

Ðại Sứ Kirk cho biết ông rất quan tâm tới sự minh bạch của hệ thống luật pháp và các vấn đề quyền lợi của người lao động. Ông nói ông cũng quan tâm tới thương mại trên mạng và với vấn đề Việt Nam đặt tường lửa gây khó khăn cho các trang mạng.

Tuy nhiên, vì Việt Nam cứ hứa cải thiện nhân quyền rồi sau đó không thực hiện, Dân Biểu Sanchez đặt vấn đề với Ðại Sứ Kirk là nên bắt Việt Nam thực hiện trước rồi mới ký. Tuy Ðại Sứ Kirk không trả lời rõ ràng về đề nghị này, nhưng theo bà Sanchez, “Chúng ta vẫn có thể đặt điều kiện vào các hiệp định mậu dịch để các nước sẽ gặp khó khăn nếu không thực hiện những điều họ hứa.”

Ðề tài này được nhắc lại một lần thứ nhì trong cuộc điện đàm, khi ký giả Vanessa White báo Viễn Ðông hỏi bà Sanchez nghĩ gì về ý kiến cho rằng càng mậu dịch nhiều thì càng dễ dẫn tới dân chủ.

Bà Sanchez đồng ý có bằng chứng ở một số nơi rằng khi hệ thống kinh tế tư bản càng phát triển thì người dân càng đòi hỏi thêm tự do. Tuy nhiên, bà nói “đối với tôi, trong trường hợp Việt Nam, chúng ta thấy ngược lại, là có sự đàn áp nhân quyền sau PNTR, WTO, Hội Ðồng Bảo An, v.v...”

“Nếu tôi là tổng thống, tôi sẽ đòi hỏi họ cải thiện trước khi ký. Ðó là điều tôi nói với ông Kirk, nhưng câu trả lời của ông không rõ ràng,” bà nói.

Trả lời cơ quan truyền thông Chúa Cứu Thế về những gì Hoa Kỳ có thể làm được khi Việt Nam bắt giữ người đối kháng, Dân Biểu Sanchez cho biết bà và văn phòng bà làm việc trực tiếp với Tòa Ðại Sứ Mỹ tại Việt Nam để vận động cho tự do. “Nhiều khi các nhà ngoại giao của chúng ta đến gặp những người bị bắt, có khi gặp họ ở nhà nếu bị quản thúc tại gia, và có cả trường hợp gặp họ trong tù.”
Dân Biểu Sanchez cũng vận động đưa Việt Nam trở vào danh sách CPC. “Chúng ta có CPC thời Tổng Thống Bush, nhưng rồi khi tới vụ WTO thì Tổng Thống Bush rút tên Việt Nam ra khỏi CPC. Chúng tôi đang vận động Bộ Ngoại Giao và Ngoại Trưởng Clinton để đặt Việt Nam vào lại.”
Ðại Sứ Kirk, đại diện mậu dịch Hoa Kỳ, là cựu thị trưởng Dallas. Chức vụ Ðại diện Mậu dịch Hoa Kỳ là một chức vụ ngang hàng bộ trưởng nhưng không nằm trong nội các.
Vũ Quí Hạo Nhiên/Người Việt 

Nguồn: Người - Việt Online
Những người dân bị mất đất kéo lên tỉnh biểu tình nhằm
phản đối lại việc cưỡng chế. Ảnh (TTX Vàng Anh)
RFA - Người bị đánh chết lần này tên là Nguyễn Văn Hùng, 50 tuổi, ngụ tại xóm 2 thôn Quyết Tiến, xã Tiền Phong, huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang. Ông Hùng vừa tắt thở lúc 4 giờ sáng ngày 26 tháng 1, tức mùng 4 Tết âm lịch sau khoảng hơn 3 tuần cầm cự. Vợ ông Hùng, bà Thân Thị Bình cho biết tình trạng của ông trước khi chết:

“Ông bị đánh từ hôm chính quyền đến cưỡng chế đất. Từ đó ông không ăn được. Ngủ thì ít mà không ăn được, thỉnh thoảng lại ho ra máu, đi tiểu ra máu. Ông đi lại được nhưng ông đi xa được”.

Những người dân ở xã Tiền Phong, huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang cho biết, ông Hùng bị cảnh sát đánh trong một vụ cưỡng chế đất đai ở địa phương cách đây gần một tháng.

Một người dân địa phương nói với đài RFA:

“Tôi cũng là một trong những người bị cưỡng chế. Lúc khoảng 6 giờ 30 sáng hôm 23 tháng 12 năm ngoái thì lực lượng cưỡng chế đến và lấy đất. Chúng tôi đem cờ và ảnh Bác Hồ ra để có tính biểu tượng và hy vọng là họ sẽ sợ. Nhưng họ không sợ. Họ dồn hết dân vào, ai chống cự thì bị đánh. Họ xé ảnh, xé cờ. Họ thả chó săn đuổi dân. Vừa công an, vừa dân quân tự vệ…” 

 Video: TTXVA
 
Đợt cưỡng chế đầu tiên vào ngày 23 tháng 12 năm 2011. Ngày 10 tháng 1 vừa qua là đợt cưỡng chế đất lần hai ở đây.

Theo bà con nơi đây, chính quyền không thực hiện họp dân, cũng không đọc lệnh cưỡng chế trong hai lần cưỡng chế trên. Hầu hết bà con nơi đây sống bằng nghề nông hoặc làm thuê nên không đồng ý với việc cưỡng chế. Theo bà Bình, từ 10 ngày nay, tất cả mấy trăm hộ bị mất đất trong thôn ngày nào cũng thay nhau kéo lên tỉnh biểu tình nhằm phản đối lại việc cưỡng chế.

Ông Nguyễn Văn Hùng và bà Thân Thị Bình có ba người con, trong đó có một người đang nhập ngũ, nhưng chỉ có khoảng 4 sào đất để canh tác. Cho đến đợt cưỡng chế lần hai vừa qua, gia đình đã bị lấy 1 sào đất.

Trong lần cưỡng chế đầu tiên, xót của, ông Hùng xông ra ngăn cản chính quyền và bị đánh. Người dân nơi đây cho biết:

“Anh Hùng đã nhào ra giữ ruộng thì bị nhiều người vào đánh đập đến hộc máu mồm. Tất cả chúng tôi đều trông thấy”.

Theo nguồn tin RFA nhận được, ngoài ông Hùng, còn có 3 người khác nữa bị đánh, trong số họ có hai người trên 60 tuổi, cũng là dân bị mất đất trong đợt cưỡng chế.

Sau khi bị đánh, vì gia đình nghèo túng nên ông Hùng không được đưa đi bệnh viện và chết tại nhà vào sáng sớm nay. Bà Thân Thị Bình cho biết:


“Gia đình nghèo túng, lại không có bảo hiểm. Nhà có vài tạ thóc, nếu bán thì không có gì ăn cho nên không đưa ông đi bệnh viện mà mua thuốc dán cho ông”.

Được biết, phía chính quyền đã có trưởng thôn và bí thư xã Tiền Phong đến chia buồn cùng gia đình:

“Họ có đến và chỉ động viên tinh thần thôi chứ cũng không thấy nói giúp đỡ”.

Khi được hỏi chia sẻ của gia đình về việc cưỡng chế cũng như cái chết của ông Hùng, bà Bình cho biết:

“Gia đình rất bức xúc nhưng không kêu được vì thấp cổ bé họng. Chỉ biết nhờ các nhà báo và pháp luật mà thôi”.

Dự kiến, ông Hùng sẽ được chôn cất vào ngày mai.

Cũng cần nói thêm, theo báo Dân Việt, huyện Yên Dũng (Bắc Giang) đã có hàng trăm ha đất giải phóng mặt bằng 10 năm nay nhưng đều để hoang và không xây dựng công trình mới. Tuy nhiên, “vừa qua UBND tỉnh vẫn quyết định thu hồi thêm hàng chục ha đất hai vụ lúa để xây dựng nhà máy sản xuất gạch”, theo tờ báo này.

Dự án này của công ty Thạch Bàn, đã được cấp giấy phép chứng nhận đần tư. Và UBND huyện Yên Dũng đã 2 lần tổ chức cưỡng chế thu hồi đất cho dự án này.

Trao đổi với phóng viên báo Dân Việt, ông Nguyễn Thế Cường – Tổng Giám đốc Công ty cổ phần Tập đoàn Thạch Bàn cho biết vì đất đã giải phóng tuy bị bỏ hoang nhưng giá cao nên phải lấy đất trồng lúa của bà con nơi đây để “giá thành rẻ hơn”. Ông này cũng cho biết, Tỉnh cũng đã đồng ý đề xuất này của công ty Thạch Bàn.

Nguồn: RFA
(Ảnh: Danlambao)
Gần ba tháng sau ngày bà Bùi Thị Minh Hằng bị đưa vào cơ sở giáo Thanh Hà, tin cho hay bà đã nhiều lần tuyệt thực ngắn ngày để phản đối việc mình bị ‘phân biệt đối xử’.

Hôm 28/11, bà Hằng bị đưa vào trại giáo dục Thanh Hà theo quyết định của Ủy ban Nhân dân Hà Nội, nhưng không được mang ra xét xử.

Nói chuyện với BBC, Bùi Trung Nhân - con trai bà Hằng, cho biết bà Hằng đã tuyệt thực hai lần để “phản đối việc mọi người trong đó hành xử phân biệt" đối với bà.


Theo anh Nhân, việc liên lạc giữa bà Hằng với người thân và bạn bè cũng bị nhiều cản trở.

“Thư của bạn mẹ tôi gửi vào thì họ nói là thư của đồng bọn nên họ không cho đọc.”

Trong 15 ngày đầu, bà Hằng đã tuyệt thực để phản đối việc bắt giữ theo quyết định của Ủy ban Nhân dân Hà Nội là “không đúng pháp luật”.

Anh Nhân cho biết sức khoẻ của bà Hằng không được tốt vì bị mắc các chứng bệnh ngoài da và về thận.

“Mẹ tôi bị một số bệnh ngoài da và đã yêu cầu được họ cho sử dụng thuốc nhưng họ lại tiêm thuốc … mà không cho biết tên và tác dụng,” anh Nhân nói.

“Mẹ tôi coi đây là hành động phân biệt đối xử, nên bà đã tuyệt thực khoảng ba ngày nữa.”

“Những thư từ, đồ dùng gửi vào bị kiểm tra rất mạnh tay như khi gửi thực phẩm vào cho mẹ tôi, họ xé từng gói mì ăn liền ra để kiểm tra.”

Bà Bùi Thị Minh Hằng lần đầu tiên được biết đến qua việc tham gia tích cực các cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội mùa hè năm 2011.

Bà cũng là một nhân vật gây tranh cãi và bị một số người chỉ trích là có hành vi "thiếu lịch sự" nơi công cộng.

Một số nguồn tin có liên quan tới giới chức nói 'thái độ gay gắt và chống đối công khai nhiều lần' là một trong các nguyên nhân khiến bà phải vào trại.
Giáo dục công dân

Trung tâm Thanh Hà được biết đến là nơi ‘giáo dục pháp luật giáo dục trách nhiệm công dân, dạy nghề, dạy văn hóa nhằm phục thiện cho những người lầm lỗi’, trong đó trại viên thuộc nhiều thành phần bị cho là tệ nạn xã hội, bao gồm cả những người nghiện ma túy.

Anh Nhân kể lại: “Khoảng thời gian đầu, mẹ tôi rất lo lắng vì bà ở chung với nhiều thành phần trại viên, trong đó có một số người bị nhiễm HIV thời kỳ giai đoạn 2, 3”.

Bùi Trung Nhân là người thân duy nhất được phép vào thăm bà Hằng.

“Cơ sở quy định một tháng tôi được gặp mẹ tôi hai lần, và không bị giới hạn về khoảng cách thời gian.”

“Mẹ tôi xác nhận bây giờ bà đang lao động trong đó, còn vấn đề học tập thì tôi chưa có thông tin gì.”

Tháng 11/2011, Hội đồng Nhân dân và Ủy ban Nhân dân Hà Nội đã ra quyết định 5225 nêu hành vi vi phạm của bà Hằng là Gây rối trật tự công cộng nhưng chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự.

Bà cũng bị coi là người “không có nơi cư trú nhất định”.

Luật sư Hà Huy Sơn, người được ủy quyền đại diện cho bà Hằng, đã làm đơn khiếu nại ông Nguyễn Thế Thảo, chủ tịch UBND thành phố Hà Nội hồi tháng 12/2011 nhưng vẫn chưa có câu trả lời.

Nguồn: BBC Tiếng Việt
Ảnh nhà báo Hoàng Khương trên trang web của Phóng viên
Không Biên giới (DR. (Ảnh RFI)
Trọng Nghĩa(RFI) - Hôm nay 24/01/2012, tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) đã bày tỏ nỗi quan ngại trước sự kiện công tác của báo giới trong năm 2011 bị cản trở mọi nơi, kể cả tại các nước nổi tiếng là dân chủ như Mỹ, Pháp hay Ý. Trong bản xếp hạng về mức độ tôn trọng quyền tự do báo chí, Việt Nam đã bị tổ chức này liệt vào danh sách 10 nước có tình trạng tự do báo chí bị xâm phạm nghiêm trọng nhất.

Trong bản báo cáo thường niên lần thứ 10 của mình, Phóng viên Không Biên giới (Reporters sans frontières RSF) đã cho rằng: "Trấn áp là từ ngữ phổ biến trong năm 2011 vừa kết thúc. Chưa bao giờ quyền tự do thông tin đã được gắn chặt với các đòi hỏi dân chủ như vậy, nhưng cũng chưa bao giờ mà công việc của nhà báo lại bị kẻ thù của các quyền tự do cản trở như vậy". Đối với tổ chức bảo vệ báo chí quốc tế, trụ sở tại Pháp, thì họ chưa bao giờ thấy là "các hành vi kiểm duyệt hay hành hung nhà báo lại nhiều đến thế".
Như thông lệ, Phóng viên Không Biên giới đã công bố bảng xếp hạng 179 nước trên thế giới căn cứ vào tình hình tự do ngôn luận tại chỗ. Trong danh sách năm nay, ở các thứ hạng đầu vẫn là các nước Bắc Âu, với Phần Lan vững chắc ở vị trí số một mà nước này chiếm giữ từ 10 năm nay, đồng hạng với Thụy Điển, theo sau là Estonia, Hà Lan và Áo...Ở cuối bảng vẫn là bộ ba Erythrea, Bắc Triều Tiên và Turkmenistan tính từ dưới lên trên, kế đến là Syria, Iran và Trung Quốc.

Trong danh sách vừa công bố, Phóng viên Không Biên giới đã dặc biệt ghi nhận tình trạng suy thoái trong việc tôn trọng quyền tự do ngôn luận và báo chí tại Việt Nam khi đánh tụt hạng vốn đã rất thấp của Việt Nam. Năm 2011, như vậy Việt Nam đứng thứ 172 trên tổng số 179 nước, tức là hạng thứ 8 trong số 10 nước có tình trạng tự do báo chí kém cỏi nhất.

Trong phần nhận xét về Việt Nam, báo cáo của Phóng viên Không Biên giới nói rõ : "Việt Nam có dấu hiệu đi theo con đường do Bắc Kinh vạch ra trong địa hạt đàn áp (báo chí), và bị tụt 7 hạng. Giống như trường hợp ông Phạm Minh Hoàng, bị kết án ba năm tù và ba năm quản chế ngày 10/08/2011 với tội danh ‘âm mưu lật đổ chính quyền’, các nhà báo dấn thân và các nhà viết blog bảo vệ dân chủ đã bị chính quyền sách nhiễu, trong lúc ngành tư pháp tiếp tục viện có an ninh quốc gia để tuyên bố những bản án từ 2 đến 7 năm tù".

Danh sách đánh giá tình trạng tự do báo chí kể trên được Phóng viên Không Biên giới thực hiện dựa theo kết quả trả lời cho một bảng câu hỏi gởi đến 18 tổ chức bảo vệ tự do ngôn luận rải rác trên năm châu lục, và đến mạng lưới của tổ chức, gồm khoảng 150 thông tín viên, nhà báo, nhà nghiên cứu, các luật gia và giới hoạt động nhân quyền. Bảng câu hỏi cũng thống kê tất cả hành động tấn công trực tiếp nhắm vào các nhà báo hay cư dân mạng (ám sát, bắt giam, hành hung, đe dọa), hoặc là phương tiện truyền thông (kiểm duyệt, tịch thu, khám soát, gây sức ép).

Nguồn: RFI Tiếng Việt
Anh Võ Minh Trí, người được biết đến với tên gọi
Việt Khang. (Ảnh: danlambao)
Quỳnh Chi(RFA) - Trước dịp lễ Giáng sinh, anh Võ Minh Trí, người được biết đến với tên gọi Việt Khang, đã bị bắt giam.

Anh Việt Khang là tác giả hai bài hát “Việt Nam tôi đâu” và “Anh Là Ai?” nói về lòng yêu nước và phản đối thái độ trấn áp người biểu tình của công an Việt Nam. Một tháng sau khi anh bị tạm giam điều tra, bà Chung Thị Thu Vân, mẹ anh Việt Khang cho biết gia đình rất mong sớm được đoàn tụ.

Mời quý vị theo dõi cuộc trò chuyện của bà Chung Thị Thu Vân với Quỳnh Chi sau đây:

Bà Chung Thị Thu Vân: Chúng tôi chỉ biết Trí bị giữ trên Sài Gòn, thỉnh thoảng chúng tôi có đi thăm.

Quỳnh Chi: Anh Trí bị tạm giam bao lâu rồi thưa bà?

Bà Chung Thị Thu Vân: Từ tháng 12.

Quỳnh Chi: Đã hơn một tháng, gia đình bà đi thăm anh Trí được bao nhiêu lần?

Bà Chung Thị Thu Vân: Ba lần.

Quỳnh Chi: Chính xác là anh Trí bị giam ở  đâu?

Bà Chung Thị Thu Vân: Trí bị giam ở số 4 Phan Đăng Lưu, quận Bình Thạnh (Cơ quan an ninh điều tra TPHCM – PV).

Quỳnh Chi: Vậy trong những lần thăm như thế bà thấy sức khỏe và tinh thần anh Trí như thế nào?

Bà Chung Thị Thu Vân: Chúng tôi không được thấy mặt mà chỉ thông qua người của trại giam. Chúng tôi cũng được nghe nói sức khỏe Trí bình thường.

Quỳnh Chi: Thưa, do đâu gia đình biết anh Trí bị giam ở số 4 Phan Đăng Lưu?

Bà Chung Thị Thu Vân: Chúng tôi có nhận được giấy báo của chính quyền.

Quỳnh Chi: Vâng, giấy báo đó có nói lý do vì sao anh bị bắt?

Bà Chung Thị Thu Vân: Tôi không nhớ rõ nhưng đại khái là tội “tuyên truyền chống phá (nhà nước - PV)”.

Quỳnh Chi: Trước khi sự việc xảy ra, gia đình có biết anh Trí có một tên khác là Việt Khang?

Bà Chung Thị Thu Vân: Chúng tôi không biết.

Quỳnh Chi: Xin bà nói sơ qua tính cách cũng như công việc của anh Trí?

Bà Chung Thị Thu Vân: Đối với mọi người thì Trí rất cởi mở. Đối với chị em thì Trí rất hoà thuận. Còn đối với cha mẹ thì Trí rất hiếu thảo. Công việc thì Trí chơi trống cho đám tiệc hội hè để sinh sống.

Quỳnh Chi: Anh Trí sinh sống ở đâu ạ?

Bà Chung Thị Thu Vân: Ơ ̉ thành phố  Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang cùng với chúng tôi. Nhà của vợ chồng Trí ở cách nhà tôi hai căn.

Quỳnh Chi: Thưa, công việc cũng như quan hệ bạn bè của anh Trí như thế nào?

Bà Chung Thị Thu Vân: Bạn của Trí đa số là giới nghệ sĩ. Thường gặp gỡ uống cà phê mà thôi. Trí không biết uống rượu. Trí chỉ hút thuốc mà cứ bị gia đình “rầy” hoài.

Quỳnh Chi: Còn gia đình riêng của anh Trí thì như thế nào?

Bà Chung Thị Thu Vân: Trí có một đứa con trai sắp tròn 4 tuổi.

Quỳnh Chi: Khi biết tin anh Trí bị tạm giam, gia đình có bất ngờ không?

Bà Chung Thị Thu Vân: Chúng tôi rất bất ngờ vì nói đúng ra chuyện công việc của Trí chúng tôi không được biết. Chúng tôi cũng buồn lắm.

Quỳnh Chi: Sau khi anh bị bắt thì bao lâu sau thì gia đình nhận được giấy thông báo tạm giam?

Bà Chung Thị Thu Vân: Tôi không nhớ rõ nhưng chắc là dưới một tháng.

Quỳnh Chi: Hôm nay là ngày Tết, vợ con anh Trí có ở đây ăn Tết?

Bà Chung Thị Thu Vân: Hai mẹ con về bên ngoại. Con dâu tôi nói ở đây thì nó buồn vì nhớ chồng. Thỉnh thoảng thì cháu về thăm tôi. Con dâu tôi nói là bây giờ ra đường nhìn đâu cũng thấy bóng dáng chồng và rất buồn.

Quỳnh Chi: Xin chia buồn cùng gia đình. Vậy trong thời gian này, chính quyền có tiếp xúc gia đình không?

Bà Chung Thị Thu Vân: Không có, chỉ có bà con lối xóm hỏi thăm thôi.

Quỳnh Chi: Vâng, năm mới, gia đình có hy vọng gì không thưa bà?

Bà Chung Thị Thu Vân: Chúng tôi chỉ có hy vọng duy  nhất là gia  đình được đoàn tụ. Trí được ra ngoài để chăm sóc gia đình, con cái. Những ngày Tết này gia đình người khác sum vầy làm gia đình Trí cũng tủi thân lắm.

Con của Trí cũng vậy. Nếu không dẫn về nhà thì thôi chứ về nhà là cháu thấy hình ba nó rồi cứ hỏi. Cho đến bây giờ chúng tôi vẫn nói dối cháu là ba nó đi làm xa, không về nhà được, cũng không gọi điện thoại được. Cháu cũng đòi về nhà ở nhưng mẹ nó cũng tìm cách nói dối nó. Bởi mỗi lần về nhà là cháu hỏi ba cho nên mẹ nó cũng đau lòng lắm. Tôi cũng hy vọng là Trí sớm được đoàn tụ với gia đình.

Quỳnh Chi: Xin chia sẻ cùng gia đình và hy vọng gia đình sẽ sớm được gặp anh Trí. Cám ơn bà.

Việt Khang, sinh năm 1978, tên thật là Võ Minh Trí. Anh được biết đến qua hai bài hát “Anh là ai?” và “Việt Nam tôi đâu?” sáng tác vào tháng 8 năm ngoái, khi phong trào biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Việt Nam đang sôi nổi. 

Quỳnh Chi, phóng viên RFA, Bangkok 
Nguồn: RFA Tiếng Việt
Cô Vũ Phương Anh, hình chụp trong những ngày còn tị nạn tại
Thái La. (Ảnh: BP.SOS ) 
VOA - Chiều hôm 24/1/2012, một số nhà tranh đấu nhân quyền và một nạn nhân nạn buôn người đã ra trước một cuộc điều trần ở Hạ Viện Hoa Kỳ do Dân biểu Christopher Smith chủ tọa. Dân biểu Smith là thành viên cao cấp của Ủy Ban Hạ viện đặc trách các vấn đề đối ngoại.

Trong số các nhân chứng có cựu Dân biểu Cao Quang Ánh, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc điều hành Tổ chức Cứu Người Vượt Biển BPSOS, ông Nay Rong, đại diện người Mong, cô Vũ Phương Anh, một nạn nhân của nạn buôn người, và ông John Stilton, đại diện của Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch.

Nói chuyện với Ban Việt ngữ Đài VOA sau cuộc điều trần, Dân biểu Smith xác nhận ông muốn đưa Việt Nam vào danh sách đáng quan tâm về tự do tôn giáo. Ông nói tình hình nhân quyền tại Việt Nam đã trở nên tệ hại hơn, sau khi Bộ Ngoại giao Mỹ đưa Việt Nam ra khỏi danh sách CPC hồi năm 2006.

Ủy Ban Tự do Tôn giáo Quốc tế của Hoa Kỳ báo cáo rằng chính quyền Việt Nam vẫn kiểm soát tôn giáo và đàn áp gắt gao những cá nhân và tổ chức bị nhà nước coi như một mối đe dọa cho chính quyền.

Trong phần phát biểu của ông, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, Giám đốc BPSOS, tố cáo Việt Nam mỗi năm xuất khẩu từ 80.000 tới 100.000 người lao động, và theo ông đó là một kỹ nghệ trị giá 2,2 tỉ đôla, kỹ nghệ này được sự bảo vệ của chính phủ Việt Nam.

Dân biểu Ed Royce, đại diện cho Đảng Cộng hòa ở bang California, nhắc tới trường hợp nhạc sĩ Việt Khang, mà theo ông, đang bị giam cầm chỉ vì đã sáng tác nhạc và phổ biến nhạc của ông trên internet. Dân biểu Ed Royce nói nhạc sĩ Việt Khang, cũng như nhiều khác lẽ ra phải được trả tự do, ngay tức khắc.

Dân biểu Ed Rocye đề nghị trừng phạt Việt Nam, bằng cách đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC.

Nguồn: VOA Tiếng Việt

Ông Phil Robertson, phó Giám đốc
khu vực Châu Á của tổ chức Theo
dõi Nhân quyền HRW.(Ảnh: RFA)
Quỳnh Chi(RFA) - Tổ chức Theo dõi Nhân quyền HRW hôm nay vừa cho ra bản phúc trình hàng năm về tình trạng nhân quyền của 90 nước trên thế giới. 

Riêng phần liên quan đến Việt Nam, bản phúc trình chiếm 4 trang. Trong đó, HRW quan ngại về việc chính phủ đàn áp các nhà bất đồng chính kiến, ngăn cản tự do ngôn luận, tự do tôn giáo. Đặc biệt, bản phúc trình còn lên tiếng về các luật mơ hồ trong BLHS VN mà chính phủ dựa vào đó để bỏ tù nhiều người. Qùynh Chi hỏi chuyện ông Phil Robertson, phó Giám đốc khu vực Châu Á của tổ chức Theo dõi Nhân quyền HRW. Trước tiên, ông cho biết:


Bóp nghẹt Tự do ngôn luận và báo chí

Phil Robertson: Tình trạng nhân quyền của Việt Nam rất xấu và ngày càng tệ. Ngày càng có nhiều người bị bắt mà lý do chỉ là vì họ thực hiện quyền của mình”.


Quỳnh Chi: Theo ông, lý do vì sao tình trạng nhân quyền Việt Nam ngày càng xuống cấp, theo như ghi nhận của HRW?

Phil Robertson: “Đó là một câu hỏi hay. Chúng tôi nghĩ rằng có nhiều lý do. Một trong những lý do là chính phủ Việt Nam muốn kiểm soát thông tin. Chính quyền Việt Nam đang chú ý đặc biệt đến cuộc cách mạng Mùa Xuân A ̉ Rập và đang tìm mọi cách ngăn chặn làn sóng biểu tình vì sự kiện Biển Đông. Và chúng tôi cũng nghĩ là hiện tại có nhiều người làm ăn, dân kinh tế bắt đầu muốn kiểm soát những nguồn tài nguyên quốc gia. Cho nên sẽ có nhiều người quan tâm đến tình hình đất nước và có nhiều người bị bắt”.

Quỳnh Chi: Trong bản phúc trình hàng năm về tình hình nhân quyền thế giới của HRW, các ông có bày tỏ quan ngại rằng Việt Nam hay dùng những thủ thuật bắt người bất đồng chính kiến bằng những luật khác trong BLHS VN. Ông cho biết vì sao HRW quan ngại về tình trạng này?


Phil Robertson: “Chúng tôi rất quan ngại khi chính quyền phủ nhận những gì họ làm. Chính quyền từ lâu bỏ tù những ai đòi hỏi quyền của mình hay có ý kiến khác với chính phủ. Việt Nam là một nước pháp quyền như họ nói thì họ cũng phải tôn trọng những công ước quốc tế mà họ đã ký kết. Tôi muốn nhắc lại là Việt Nam đã ký Công ước Quốc tế về Nhân quyền. Công ước này nói rằng con người có quyền tự do ngôn luận, quyền lập hội. Đó là những điều bị chính phủ vi phạm hằng ngày ở Việt Nam.
Nguyên phóng viên Hoàng Khương, báo Tuổi Trẻ
(người cầm túi quần áo) bị bắt về cơ quan điều tra vào trưa
2-1-2012 vì bài việt về công an tham nhũng.
Ảnh: Pham Dung NL.


Quỳnh Chi: Như ông cũng biết, Hoa Kỳ cũng đang kêu gọi Việt Nam cải thiện tình trạng nhân quyền. Ông có nghĩ là nhân quyền là nhân tố đóng hoặc mở ra những cơ hội mới cho Việt Nam trên trường quốc tế?

Phil Robertson:
“Nếu Việt Nam muốn đóng một vai trò quan trọng trong vùng Châu Á Thái Bình Dương, nếu Việt Nam muốn có mối quan hệ tốt với Hoa kỳ và Châu Âu, là những quốc gia luôn đòi hỏi chính phủ tôn trọng nhân quyền, thì Việt Nam phải thay đổi. Việt Nam phải bỏ đi những qui tắc an ninh quốc gia, những luật lệ mà có thể gây ra vi phạm nhân quyền.

Việt Nam phải bắt đầu xem xét lại cách họ vi phạm nhân quyền và suy nghĩ xem họ muốn đứng đâu trên thế giới. Quốc tế đang chú ý đến Việt Nam như một quốc gia vi phạm nhân quyền. Myanmar là một trong những nước từ lâu bị cho là nước có trình trạng nhân quyền tội tệ nhất trên thế giới. Nhưng quốc tế đang nhìn thấy sự thay đổi ở Myanmar. Họ bắt đầu nhìn Việt Nam và đặt câu hỏi rằng “Nước nào sẽ trở thành nước vi phạm nhân quyền nhất Châu Á?”

Không có nhiều kiểu nhân quyền trên thế giới

Quỳnh Chi: Có nhiều ý kiến cho rằng nhân quyền tại Việt Nam khác nhân quyền thế giới. Ông có nhận xét gì về ý kiến này?


Phil Robertson: “Tôi cho rằng những cách nói đó chống lại nhiều thứ. Nó chống lại những công ước nhân quyền quốc tế mà Việt Nam đã ký. Đối với một sự kiện có liên quan đến luật quốc tế, đôi lúc cần chính phủ phải đổi luật lệ của mình để có thể tuân thủ theo luật quốc tế. Vì nếu không, Việt Nam ký những công ước quốc tế làm gì? Hơn hai mươi năm trước, Việt Nam cũng đã có mặt tại hội nghị về nhân quyền toàn cầu. Tại đây, các nước đồng ý rằng có một tiêu chuẩn của nhân quyền mà thôi. Nhân quyền là quyền phổ quát. Khi nói nhân quyền Việt Nam khác nhân quyền thế giới là “nói cuội”.
Bà Minh Hằng với biễu ngữ: "Phản đối đàn áp người ủng
hộ Quốc hội ra luật biểu tình"
, trước khi bị bắt.
Ảnh: danlambao


Quỳnh Chi: Tôi nhớ là ông Barack Obama cũng từng nói trước quốc hội Úc rằng nhân quyền là phổ quát, nó không phải là quyền của nước Mỹ hay quyền nước Úc. Xem ra ý của ông cũng giống Tổng thống Mỹ.


Phil Robertson: “Đúng rồi. Nhân quyền là phổ quát. Nó chỉ có một tiêu chuẩn chung duy nhất. Nhân quyền là không phân biệt. Chỉ có một “Nhân quyền”, không có nhiều nhân quyền khác nhau trên thế giới. Mọi người trên thế giới phải được hưởng một Nhân quyền duy nhất và giống nhau.

Quỳnh Chi: Có một điều thú vị là thế này. Thường thì người ta lắng nghe chính tiếng nói của người trong nước để nhận biết một vấn đề. Nhưng có ý kiến cho rằng không có nhiều người Việt Nam đòi hỏi nhân quyền. Vậy thì nói Việt Nam cần cải thiện nhân quyền có quá khiêng cưỡng. Ông nghĩ sao thưa ông?


Phil Robertson: “Tôi nghĩ là có nhiều sự hạn chế về tự do ngôn luận ở Việt Nam nên chúng ta không thấy nhiều người Việt Nam lên tiếng cho nhân quyền. Nhưng bây giờ đã khác. Có nhiều blogger bắt đầu viết lên đòi hỏi của mình và ngày càng có nhiều người Việt Nam đòi hỏi cái quyền của họ. Cái quan ngại của chúng tôi là Việt Nam bắt đầu làm giống Trung Quốc, tức là dùng kỹ thuật để đàn áp những tiếng nói đó.

Quỳnh Chi: Dạ vâng. Tôi cũng phải hỏi ông vấn đề này. Theo HRW thì tình hình nhân quyền tại Việt Nam ngày càng tệ. Vậy thì lý do có phải là các tổ chức bênh vực nhân quyền đã hoạt động không hiệu quả hay là vấn đề là từ phía khác?

Phil Robertson: “Chính phủ ngày càng đàn áp gắt gao vấn đề quyền con người, cũng như đàn áp những người bất đồng chính kiến mạnh tay hơn. Chúng tôi có thể nói rằng ngày càng có nhiều người đòi hỏi nhân quyền và đấu tranh cho nhân quyền bằng nhiều cách. Nhưng theo nghiên cứu của chúng tôi, chính phủ cũng ngày càng mạnh tay.

Quỳnh Chi: Câu hỏi cuối thưa ông, thế thì để cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam thì cần những yếu tố nào?


Phil Robertson: “Có nhiều cách để đấu tranh cho nhân quyền. Cái đầu tiên là người dân phải đòi cái quyền đó của họ. Chúng tôi cũng tin tưởng rằng cộng đồng quốc tế cũng sẽ gây áp lực mạnh hơn trong việc yêu cầu chính phủ Việt Nam tôn trọng nhân quyền.

Nhìn một cách tích cực, tôi nghĩ chính phủ Việt Nam rất quan tâm đến dư luận quốc tế. Chính phủ Việt Nam không phải là chính phủ Bắc Hàn, nơi chẳng bao giờ nghe ý kiến của ai. Cho nên, tôi có hy vọng rằng nếu những việc này được tiếp tục thì tình trạng nhân quyền tại Việt Nam sẽ được cải thiện.

Quỳnh Chi: Vâng, một lần nữa cám ơn ông Phil Robertson, phó Giám đốc khu vực Châu A´ của tổ chức Theo dõi Nhân quyền HRW.


Quỳnh Chi, phóng viên RFA, Bangkok

Nguồn: RFA Tiếng Việt
Webdoithoai.net - Mùa hè năm 2011 vừa qua, tôi liên tục tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam nên nhà cầm quyền Hà Nội đã tìm cách "trục xuất" tôi ra vỉa hè đường sống. Những ngày mùa đông giá rét này tôi đã phải ngủ ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng và vườn hoa ven hồ Tây nơi có tượng đài thanh niên CSVN mang tên Lý Tự Trọng cùng bà con dân oan cả nước. Có đêm rét lạnh thấu xương khi nhiệt độ ngoài trời xuống dưới 10o C, gió hồ Tây mùa đông thổi bạt cả nhóm chúng tôi người nào cũng khản hết tiếng, lạc cả giọng. Con trai tôi nói: mẹ giống câu khẩu hiệu của nước Anh nói về đoàn biểu tình ở Luân Đôn vừa rồi: “Không nhà cửa, không việc làm, không lương hưu và không sợ hãi”. Tôi nói : “ Sợ hãi chứ! Ngủ ngoài đường thế này mẹ sợ công an lắm, họ đuổi luôn. Con còn bé nên mẹ phải gửi con đi ở nhờ để tránh công an cho con đấy. Tôi đi biểu tình chỉ có hô vang các khẩu hiệu trên đường phố Hà Nội : “Tổ quốc Việt Nam muôn năm; Hoàng Sa - Trường Sa của Việt Nam; phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam...” và luôn mang biểu ngữ : “Đánh cho sử tri Nam Quốc Anh Hùng chi hữu chủ” (Lời của vua Quang Trung - Nguyễn Huệ) thế mà bị công an bắt giữ 11,12 lần, bị bẻ tay giật cánh khuỷu đầu đập vào thành ô tô bị ngất đi mà còn bị vu cho là phản động và bị đẩy ra vỉa hè ngủ nằm màn trời chiếu đất nên sợ công an lắm…."

Hôm nay, gia đình ông Đoàn Văn Vươn 1 trí thức nông dân quê gốc ở Hải Phòng phải có một tình yêu đất mãnh liệt nên khi bị dồn vào đường cùng họ đã đứng lên vượt mọi sợ hãi để cầm súng bắn thẳng vào lực lượng quân đội, công an của nhà cầm quyền cộng sản khi đến lấy đất của gia đình ông.
Có nhà thơ trong nước đã từng viết : “Nơi ta đến là nơi đất ở, khi ta đi đất cũng hoá tâm hồn…”

Nơi gia đình ông Đoàn Văn Vươn năm 1993 đến để khai hoang, mở đất mang địa danh khu Cống Rộc – thuộc xã Vinh Quang (nguyên quán gia đình ông Vươn ở sâu trong đất liền thuộc xã Bắc Hưng cách đê biển nơi ở mới 2 cây số). Tên khu đất là Cống Rộc đã phản ánh rõ mảnh đất hiện nay ông Vươn có được là đất bãi nằm ngập dưới mực nước biển mênh mông. Quanh năm sóng đánh nước vào kéo ra biển biết bao tài sản của con người, người dân ở đây chỉ có khi nào nuớc rút mới dám ra bắt con còng, con cáy mang về bán để sinh nhai nuôi sống bản thân mình cùng cả gia đình trong nghèo khó trăm bề. Những năm biển dâng nước lớn, sóng còn phá vỡ cả đê, dân trong đồng trong làng ông già con trẻ phải gồng gánh dắt díu nhau chạy lụt khốn khổ nói gì đến đất bãi vùng ngập mặn ngoài biển cả mênh mông kia. Nhung ông Vươn là một trí thức nông nghiệp, nặng lòng yêu quê hưong không cam chịu nhìn biển cả uy hiếp dân lành, ông đã mang kiến thức và trí tuệ của mình cùng gia đình lấn biển lập ấp mở mang đất đai cho mình, cho quê hương. Để có được một trang trại đầm nuôi thuỷ sản như hôm nay, đại gia đình ông từ Cha Mẹ già cả đến các cháu, con thơ bé dại… tất cả các anh em giai, dâu, rể đều phải lao động cật lực không kể ngày đêm. Mỗi hạt cát, viên đá, cây bần trên đất trang trại của ông đã thấm đậm không chỉ nước mắt, mồ hôi mà cả máu của đại gia đình ông đã đổ xuống.

Năm 1993, ông mới khởi công khai hoang nhưng cơn lũ lịch sử năm 1995 biển đã tràn vào xoá sạch công sức của gia đình ông. Dân làng ở trong đê năm đó cũng còn phải sợ hãi chạy sơ tán nên đất bãi thì làm sao mà còn giữ được với trời. Ai cũng nghĩ sau trận lụt này ông trắng tay, như vậy chắc ông sẽ phải chịu thua biển cả mênh mông, con người làm sao dám đánh bạc với Trời. Năm 1997, ông lại quyết chí lấn biển, ông gom góp mượn tiền của bạn bè nâng niu từng cây bần một, dầm mình trồng được cả một rừng bần chắn sóng biển, nên đầm của ông đã thành công. Nhờ có đầm của ông đứng chân vững trước sóng gió nên con đê biển xung yếu luôn đe doạ dân làng trở nên hiền lành, dân làng đã sung sướng không phải chạy lụt như các năm trước từ đó đến nay. Nhiều người dân thấy ông đã chinh phục được biển cả như vậy đã khích lệ họ cùng nhau theo ông ra lấn biển mở mang bờ cõi quê hương. Có nhiều người đã làm giàu lên, cuộc sống của dân làng đã khá lên trông thấy, quê hương thay da đổi thịt hàng ngày. Người nông dân quê ông không chỉ còn đứng trông trời, lạy trời mà đã biết cùng ông chinh phục biển, trời. Họ ngoài biết cấy lúa đã có thêm còn biết làm bao nghề nuôi trồng đánh bắt thuỷ sản khác do đã có đầm của ông chắn sóng và nhiều đầm khác trong vùng cũng làm theo mô hình phát triển của đầm ông Vươn.

Nhà nước không làm được việc lấn biển, mở mang nghề nghiệp,

bảo vệ đê biển tại khu Cống Rộc nâng cao đời sống cho nhân dân địa phương, nhưng người trí thức, người nông dân chân thật chất phác yêu ruộng đồng Đoàn Văn Vươn và đại gia đình ông đã làm được. Báo chí trong nước đã viết bài đăng tin tôn vinh ông là bậc kỳ tài chinh phục thiên nhiên trên mảnh đất ven biển Tiên Lãng. Người dân quê mới nơi ông đang ở rất nhiều người còn nói : Nếu sau này ông Đoàn Văn Vươn về với tổ tiên thì chúng tôi sẽ lập miếu thờ như cha ông ta đã tôn thờ những người có công mở đất, lập ấp. Ông Vươn là người Anh hùng trong môi trường lao động sáng tạo là vậy, trời biển còn phải nhường bước trước ý chí quyết tâm lấn biển mở đất của ông, nhưng ông bị nhà cầm quyền cộng sản huyện Tiên Lãng và xã Quang Vinh – Hải Phòng đã đẩy ông ra khỏi khu đất này chỉ bằng một tờ giấy vô cảm mang tên "Lệnh cưỡng chế". Một chính quyền nhân danh “của dân, vì dân, do dân” mà hành xử vi hiến ngang nhiên chà đạp luật pháp và đạo lý: không đền bù bồi thường công sức của đại gia đình ông, họ thản nhiên đẩy ông ra đường với hai bàn tay trắng. Nhưng "khi ta đi đất cũng hoá tâm hồn", đất bằng đã nổi sóng, anh em họ hàng ông họ cũng không cam chịu nhìn ông bị bất công như vậy, nhất là những người nông dân hiền lành nhưng cũng rất khảng khái như câu thề trên Tấm bia Tuyên Thệ mà tôi đã dừng chân đọc trên quê hương ông những ngày đến vùng biển Tiên Lãng này :

"Đứng chân trên mảnh đất này
Đánh tan giặc cướp mới về quê hương"

(bia ghi đánh tan giặc Mỹ)

Nên họ đã đứng lên đấu tranh đòi công lý, đòi công bằng xã hội và những gì đau lòng đã diễn ra: nhà cầm quyền người bị thương, người lo sợ và anh em họ hàng ông vướng vào vòng lao lý. Cuộc cưỡng chế vô cảm đối với ông Vươn đã được nhà cầm quyền huyện Tiên Lãng - Hải Phòng coi như đã xong. Cái họ thu được chỉ là một mảnh đất có thể tính bằng tiền vì ngay hôm sau họ cho một người tên là Đoàn con ông Tạo ở xã Tiên Hưng đến thầu lại ở đây. Nhưng cái họ mất lớn hơn tất cả mà không ai có thể tính được đấy là cảnh kinh hoàng của vụ cưỡng chế đã xảy ra và đọng lại trong tâm trí mấy ngàn người đứng kín mấy cây số đường đê biển. Nhiều người là cựu chiến binh, nói với dân làng và họ đã kể cho tôi: “Bản thân họ đi bộ đội từ năm 1972 đã tham chiến ở thành cổ Quảng Trị và sống đến giờ mới thấy vụ này công an, bộ đội bắn như vãi đạn còn hơn cả trong chiến tranh trước kia”. Khi xảy ra vụ việc sáng ngày 05/01/2012 thì ông Vươn lúc đó đang ở trụ sở uỷ ban xã để nghe đọc lệnh cưỡng chế nghiệt ngã này, vợ ông và cô em dâu đứng trên bờ đê thế mà họ cũng bị bắt, em dâu ông có nói mấy câu thì bị đánh dã man trước mặt dân làng. Con trai ông Vưon tên là Quỳnh mới 15 tuổi, vừa đi học về, vợ ông lo cho con nên đã bảo cháu: “con ơi chạy đi”. Tại sao cháu bé này không làm gì, nghe mẹ đã chạy trốn vào bếp nhà ông cụ tên Thửa, vậy mà bị công an đuổi theo lôi ra đánh đến khi có tấm thẻ học sinh rơi ra thì một ông công an mới nói “Thôi, nó trẻ con đừng đánh nữa”. Người dân ở đây họ bảo: "Sao công an lại tàn ác quá vậy". Dân làng còn kể hôm trước có mấy nhà báo nghe được dân làng kể thì họ bảo “Tại sao các ông bà không chụp lại để tố cáo những kẻ khoác áo công an, bộ đội làm sai pháp luật, đã lạm dụng quyền hành đánh đập vô cớ người dân như vậy ?”. Dân làng nói: “chúng tôi nông dân làm gì có máy ảnh để chụp, mà nếu có chụp đưa mấy ông bà nhà báo có dám đưa lên báo không, hay lại sợ mất việc, mà ai cho đăng ? Ngôi nhà 2 tầng của ông Vươn nó chả tội tình gì mà còn bị đập nát vụn, ảnh cha ông và con gái bé của ông còn bị họ vứt thả ra biển kia là bằng chứng đấy thôi. Ngày tết cổ truyền của dân tộc đang đến gần, rất nhiều gia đình đang vui vẻ tổ chức đón năm mới nhưng gia đình ông Vươn biết về đâu bây giờ khi ngôi nhà của họ bị đập phá tan hoang như vậy."

Tôi lang thang trong mưa gió rét trên quê ông chiều nay đúng lúc vợ con ông được tạm tha về mà cùng đau với họ, họ biết về đâu khi bỗng nhiên thành kẻ trắng tay vì những kẻ "sai nha". Người dân quê ông họ rất tốt, tôi thấy họ người ít nhiều, người dăm mười nghìn, người manh áo góp giúp vợ con ông. Dân làng họ nói : thảm họa này không đổ xuống riêng đầu gia đình ông Vươn đâu mà đây là thảm hoạ đổ xuống đầu cả làng chúng tôi đấy. Ông Vươn hiền lành chịu khó làm ăn, lao động cần cù cả ngày không biết mặc bộ quần áo đẹp, không biết chơi bời có được cơ ngơi như vậy mà bây giờ trắng tay thế này, chúng tôi nay ai dám làm ăn nữa, ai dám vươn lên làm giàu nữa. Dân làng đông như thế mà không dám ra bênh vực nhà ông Vươn, họ nói: họ chỉ nghe ông Vươn nói là có lệnh cưỡng chế, nhưng ông Vươn còn đang đi thưa kiện, còn uỷ ban xã, huyện đến bây giờ thu hồi đầm hồ, phá tan nhà ông Vươn rồi mấy hôm nay mới suốt ngày đọc loa thanh minh việc mình làm, thế thì dân chủ, nhân quyền, công lý, lẽ phải ở đâu, ở đâu ??? Mà cưỡng chế đất sao công an, quân đội, an ninh lắm thế, đông thế, người dân ở đây sợ công an lắm. Con nhà ông Vươn trốn vào bếp nhà cụ ông Thửa 80 tuổi bị công an lôi ra đánh dã man mà chả ai dám can nữa là. Ông cụ Thửa chỉ dám kể lại với dân làng giọng run vì sợ : khổ quá thằng bé nó lại chui vào bếp nhà tôi, sao nó không chạy đi…Ai đứng quanh đấy còn không dám ho nữa là…. Còn ông Tào, người mà Tivi thành phố Hải Phòng đưa hình là người “đại diện cho nhân dân làng biển” này thì dân làng cho biết: ông Tào này nguyên bí thư chi bộ thôn đã khuất tất trong việc chi tiêu 15 triệu đồng tiền làm đường 212 nên bị nhân dân bãi miễn, nay ông đại diện cho ai, mà ông này họ hàng với anh em ruột chủ tịch huyện Tiên Lãng - Lê Văn Hiền và chủ tịch xã Quang Vinh - Lê Văn Liêm nên họ cho phát biểu đấy. Ngay sau ngày ông Tào lên truyền hình dân làng đã làm vè và rải tờ rơi chung quanh nhà ông Tào để giễu ông ta :

“Tào ơi có thiếu tiền đâu
Cớ sao cam chịu làm trâu cho Hiền ?"

Tôi trên đường về Hà Nội mà chỉ biết thương cảm thay cho gia đình ông Vươn những người dân lành ở vùng phên giậu phòng thủ cho Tổ quốc bỗng bị thảm cảnh khốn khổ vậy. Chúng tôi ở đất liền được yên ổn làm ăn nhờ có những người như ông đã tình nguyện chắn gió bão biển từ ngoài khơi xa. Vậy mà ông đại diện uỷ ban huyện Tiên Lãng phát biểu thản nhiên: “Cái ông Vươn này đắp đê, lấn biển để làm giàu cho gia đình ông ấy, xã hội này được gì... Dứt khoát phải thu hồi....”. Người dân ở đây chua chát nói :

“Công anh đấp đập be bờ
Để cho thằng khác vác lờ đến đơm”.

Nên người dân đã phải vùng lên để bảo vệ đất đai của mình khi bị chính quyền cưỡng đoạt trái luật như nhà ông Vươn.Nhân quyền ở Việt Nam bị xâm phạm nghiêm trọng như vậy đấy, liệu xã hội có còn bình yên khi người dân mất lòng tin vào nhà cầm quyền. Treo biểu ngữ phản đối Trung Quốc trong vườn rau ở một ngõ nhỏ, cũng tại thành phố biển Hải Phòng này như nữ nhà thơ Phạm Thanh Nghiên bị vu án, gán tội 4 năm tù giam, 3 năm quản chế. Đi biểu tình thì bị đưa vào trại giáo dưỡng để gọi là phục hồi nhân phẩm như chị Bùi Thị Minh Hằng, bị trục xuất phải "tỵ nạn" ngay trên đất thủ đô như hoàn cảnh của tôi – một người viết báo tự do. Nêu chính kiến của mình mong đất nước được đổi mới thực sự, để đời sống người dân được nâng cao như nhiều nhà tranh đấu dân chủ trí thức có tâm huyết với đất nước khác như tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, linh mục tranh đấu Nguyễn Văn Lý, kỹ sư tin học Trần Huỳnh Duy Thức, luật sư Lê Công Định, thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, nông dân Hồ Thị Bích Khương, nhà giáo Đinh Đăng Định, cựu quân nhân Lê Thanh Tùng, nhạc sĩ Việt Khang…vv ... và rất nhiều những người yêu nước khác cũng bị vu án gán tội với những bản án tù giam nặng nề, bất công. Làm giàu bằng máu, nước mắt, mồ hôi công sức lao động cật lực vất vả của mình thì bị đẩy vào con đường phải vùng lên đấu tranh chống lại cường quyền…để rồi cuối cùng bị đàn áp khốc liệt, gia đình tan nát như ông Vươn. Nhưng tôi biết những người luôn tâm niệm rằng :

"Ôi Tổ Quốc ta yêu như máu thịt
Như Mẹ như Cha như vợ như chồng
Ôi Tổ Quốc nếu cần ta sẽ chết
Cho mỗi ngôi nhà ngọn núi, con sông".

Những người sống có lý tưởng ai quốc như vậy, họ đã không quản hy sinh tính mạng và không cam chịu để bất công xã hội hoành hành trên đất nước này. Cũng như tôi tin mọi người có lương tri sẽ thấu hiểu tình yêu đất lớn lao của gia đình ông Vươn và họ đứng vào đội ngũ tranh đấu không chỉ cho mình ông Vươn mà cho tất cả mọi người bị đàn áp để nhiều người dân trên mảnh đất này không phải: "Một ngày tức tưởi nhập dòng oan" (trích Văn tế dân oan- thơ của Võ Thị Hảo). Nhưng công bằng xã hội chỉ đến với được mọi người dân và với riêng gia đình ông Vươn khi thành quả lao động của ông được xã hội trân trọng và được chính quyền công nhận, cũng như xã hội không còn tồn tại việc người dân sợ công an và buộc đứng lên chống lại nhà cầm quyền khi Nhân quyền ở Viêt Nam được tôn trọng. Mọi người dân phải có quyền được Tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do ứngcử, bầu cử, tự do lập hội...vv… Nhà nước Việt Nam phải thực hiện các quyền con người mà Tuyên Ngôn Nhân Quyền toàn thế giới của Liên hợp quốc đã nêu và nhà nước CHXHCN Việt Nam này đã ký và cam kết thực hiện. Những quyền Con Người mà tạo hóa đã ban cho họ và không ai có quyền tước đoạt, chỉ khi đó con người mới không bị dồn vào đường cùng buộc phải đứng lên cầm súng bắn lại nhà cầm quyền như vụ việc vừa qua ở Hải Phòng.

Dương Thị Xuân
Viết tại Đầm Cống Rộc, xã Quang Vinh, huyện Tiên Lãng, ngoại vi TP- Hải
Phòng những ngày mưa rét đầu và giữa tháng 01-2012
Dương Thị Xuân - người viêt báo tự do
Điện thoại liên lạc : 0125-8736-869
Hiện nay tôi đang phải ngủ màn trời chiếu đất
ngoài vườn hoa Mai Xuân Thưởng – Hà Nội
Email lien lac : hoabinhdantoc2007@yahoo.com
Nguồn: www.webdoithoai.net
Người Viet -  HÀ NỘI 21- 1 - Luật Sư Lê Quốc Quân, một luật sư nhân quyền từng bị bỏ tù không án, vừa bị nhà cầm quyền ra “quyết định” “giáo dục” 6 tháng ở địa phương.

Trong cuộc nói chuyện với báo Người Việt hôm 21 tháng 1 năm 2012, ông cho biết một số chi tiết về chuyện này.

Ông phổ biến trên Facebook cái “Quyết định” của phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy Hà Nội, ép “giáo dục” ông ở địa phương từ ngày 13 tháng 1, 2012 đến 13 tháng 7, 2012. Ðồng thời ông cũng cho phổ biến luôn trên Facebook cái “Giấy mời” ngày 18 tháng 1, 2012 đi tới phường để nhận cái “quyết định” nói trên. “Giấy mời” chỉ đề “đại diện” để nhận cho ông thay vì chỉ đích danh người phải tới để nhận là ông.

Buổi sáng ngày 20 tháng 1 năm 2012, LS Lê Quốc Quân, LS Nguyễn Văn Ðài và Bác Sĩ Phạm Hồng Sơn, 3 người đấu tranh vận động dân chủ hóa Việt Nam, đã gặp phái đoàn 4 nghị sĩ Mỹ ở khách sạn Metropole, Hà Nội, để vận động nhân quyền cho đất nước. Luật Sư Ðài thì bị lôi tới phường để thẩm vấn suốt 3 tiếng đồng hồ trong khi LS Quân thì nhận những tờ giấy liên quan tới “giáo dục” ông.
“Giấy mời” của công an phường Yên Hòa đòi LS Lê Quốc Quân đi “làm việc” ngày 11 tháng 1, 2012 nhưng ông từ chối. Ảnh: FB Lê Quốc Quân
Quyết định thì có hiệu lực từ ngày 13 tháng 1 nhưng “giấy mời” đi nhận quyết định thì lại đề ngày 18 tháng 1, theo lời LS Quân thì “Tôi không nhận theo lệnh gọi nên nó ra như vậy”. Thêm nữa, ông cho biết “Quyết định có trước, còn giấy mời đó là để đi công bố cho toàn bộ tổ dân phố, ai cũng được nhận”. Ông nói thêm là “Quyết định có trước nhưng bọn họ ngâm, đi đấu tố trước và mãi đến ngày 19 tháng 1 tức là sau khi đi đấu tố mà tôi không tham dự thì mới đưa đến nhà”.
LS Lê Quốc Quân.(Ảnh: FB LQQ)

Khi được hỏi “Giáo dục tại xã, phường là gì, khác như kiểu đưa đi luôn như bà Bùi Minh Hằng?” Ông nói “Cái này chỉ là thông báo cho gia đình và cho tổ trưởng tổ dân phố để thường xuyên qua lại nhà tôi, khuyên nhủ, bảo ban và nếu đi đâu quá 10 ngày là phải báo cáo phường.”

Theo ông, “6 tháng có thể là bước đầu, sau đó có thể phải đi 2 năm như chị Bùi Thị Minh Hằng”.

Buổi tối ngày 10 tháng 1 năm 2012, công an phường Yên Hòa đã gửi “Giấy mời” ông đi “làm việc”. Trên cái giấy mời này không cho biết lý do đích xác gì cả mà chỉ để “làm việc”. Luật Sư Lê Quốc Quân đã viết trên đó mấy chữ: “Tôi Lê Quốc Quân nhận giấy này nhưng không đi. Tôi thấy nhà nước quấy nhiễu và làm phiền tôi rất nhiều. Tôi phản đối và bất hợp tác toàn diện với chính quyền.”

Hồi tháng 3 năm ngoái, ông nộp đơn ứng cử đại biểu Quốc Hội thì lá đơn bị lờ đi trong khi cá nhân ông bị lôi ra phường đấu tố. Năm 2007, ông bị bắt giam 3 tháng rồi thả mà không có lý do chính thức nào, sau khi ông tham dự một khóa huấn luyện về xã hội dân sự ở Hoa Kỳ của tổ chức NED.

Từ đó trở đi, ông sống trong sự khủng bố thường xuyên của nhà cầm quyền CSVN.

Ông bị tước giấy phép hành nghề luật sư nhưng mở một văn phòng dịch vụ tư vấn cho giới đầu tư ngoại quốc thì bị phá, bao vây cô lập.

Ông đã bị bắt giam ít ngày hồi đầu tháng 4, 2011 khi đến tòa án Hà Nội xem xử Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ.

Nguồn: Người Việt Online
Thân nhân ông Đoàn Văn Vươn phải đi ở nhờ vì nhà bị
phá. (Ảnh: BBC) 
BBC - Đoàn giám sát của Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam vừa có chuyến công tác tới xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng để làm việc về vụ cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn.

Sau chuyến đi ngày 19/1, đại diện của đoàn nói đã chứng kiến chuyện người dân bức xúc vì cách xử lý của chính quyền.

Ông Nguyễn Công Nguyên, Trưởng đoàn giám sát của MTTQ Việt Nam, đã có cuộc phỏng vấn với Đài Tiếng nói Việt Nam. Trong đó, ông nhận xét: "Khi chúng tôi tiếp xúc với nhân dân, họ đánh giá cao và ca ngợi gia đình ông Đoàn Văn Vươn".

"Người dân nói ông Vươn là một người dám nghĩ dám làm, gia đình ông Vươn đã đầu tư rất nhiều tiền của để làm được đê chắn sóng như hiện nay. Ông Vươn cũng là người xởi lởi, chia sẻ từ khó khăn đến cách nuôi trồng thủy sản với mọi người dân ở đây."

Đoàn giám sát của MTTQ đã tới nhà cũ của gia đình ông Vươn, vốn bị phá tan hoang sau vụ cưỡng chế hôm 5/1; và thăm 5 hộ dân một cách "ngẫu nhiên".

Ông Nguyên nhận xét rằng nói chung, "người chúng tôi tiếp xúc đều rất quý gia đình ông Vươn".

Đặc biệt, theo đại diện của MTTQ, tuy người dân không đồng tình với việc gia đình ông Đoàn Văn Vương chống người thi hành công vụ, nhưng cũng không ủng hộ hành động cưỡng chế, thu hồi đất như đã xảy ra.

"Người dân cũng cho biết, họ rất bức xúc vì chính quyền nói rằng người dân phá nhà ông Vươn. Họ nói chuyện này là hoàn toàn không có thật."
Nhân dân bất bình?

Hôm 17/1, trong một cuộc giao ban báo chí, Phó Chủ tịch UBND TP Hải Phòng Đỗ Trung Thoại khi bác bỏ rằng có việc lực lượng chức năng phá bỏ ngôi nhà hai tầng của gia đình ông Vươn, cho dù ngôi nhà đó không nằm trong diện tích đất đai bị thu hồi, đã nói đây là hành động "nhân dân bất bình nên vào phá."

Phát ngôn của ông Thoại đã bị chỉ trích nặng nề, thậm chí có tờ báo gọi đây là hành động 'vô liêm sỉ'.

Có tin gia đình ông Đoàn Văn Vươn đã viết đơn và đang thu thập chữ ký của người dân xã Vinh Quang để tố giác hai ông Đỗ Trung Thoại và ông Đỗ Hữu Ca, Giám đốc CA TP Hải Phòng, về việc cưỡng chế trái phép gia đình ông, đồng thời đổ tội cho dân trong vụ phá nhà.

Lá đơn do vợ ông Vươn, bà Nguyễn Thị Thương, đứng tên.

Trong lúc đó, ông Nguyễn Công Nguyên, đại diện cho đoàn giám sát MTTQ, nói đoàn của ông "chưa đưa ra kết luận gì" và sự tham gia của MTTQ "phải do sự chỉ đạo của chính quyền".

Ông cũng nhận xét rằng: "Trong buổi làm việc phía chính quyền từ huyện đến xã thì dường như đã chỉ đạo với nhau cách về phát ngôn, nên họ chủ yếu nói về việc sai phạm của gia đình ông Đoàn Văn Vươn, đặc biệt là việc chống người thi hành công vụ".

Ông cho biết bởi vậy, "đoàn giám sát không muốn nghe nhiều, chỉ muốn nghe xem họ có kiến nghị gì không".

Ông Nguyễn Công Nguyên hứa hẹn rằng MTTQ sẽ duy trì vai trò phản biện và tiếp tục "theo dõi sát sao việc xử lý".
Vụ cưỡng chế xảy ra đụng độ làm sáu công an và bộ đội bị thương tại huyện Tiên Lãng hôm 5/1 đã gây chấn động dư luận.

Chủ khu đầm bị cưỡng chế Đoàn Văn Vươn cùng ba thân nhân đã bị bắt và khởi tố tội Giết người.

Nguồn: BBC Tiếng Việt
Anhbasam - Chính phủ Việt Nam đàn áp một cách có hệ thống các quyền tự do ngôn luận, lập hội và nhóm họp ôn hòa. Các nhà văn, blogger và các nhà vận động nhân quyền độc lập – những người lên tiếng chất vấn chính sách nhà nước, phát hiện quan chức tham nhũng hoặc kêu gọi thay đổi chế độ độc đảng bằng các giải pháp dân chủ thường xuyên bị công an sách nhiễu, theo dõi gắt gao, bị giam giữ biệt lập trong thời gian dài đồng thời không được tiếp cận với các nguồn trợ giúp pháp lý, và bị xử với các mức án ngày càng nặng hơn với các tội danh mơ hồ về xâm phạm an ninh quốc gia.

Công an thường tra tấn can phạm để ép nhận tội và, trong một số vụ việc, đã sử dụng vũ lực quá mức khi đối phó với những cuộc biểu tình đông người phản đối việc cưỡng chiếm nơi ở, thu hồi đất đai hay bạo hành của công an. Các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc ở Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh trong năm 2011 bị công an giải tán, những người tham gia biểu tình bị đe dọa, sách nhiễu, và một số trường hợp bị tạm giam trong một vài ngày.

Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 11 tổ chức vào tháng Giêng năm 2011 và cuộc bầu cử Quốc Hội do nhà nước dàn dựng vào tháng Năm đã xác lập các vị trí lãnh đạo của Đảng Cộng sản và chính phủ trong năm năm tiếp theo. Qua cả hai sự kiện nói trên, không hề thấy có dấu hiệu của bất kỳ một sự cam kết nghiêm túc nào nhằm cải thiện thành tích nhân quyền kém cỏi của Việt Nam. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bắt đầu nhiệm kỳ thứ hai của mình vào tháng Bảy, với sự ủng hộ mạnh mẽ của Bộ Công an và những nhân tố bảo thủ khác.

Đàn áp bất đồng chính kiến


Năm 2011 chứng kiến một chuỗi liên tục các vụ bắt giữ và xét xử mang tính chính trị, có lẽ phần nào xuất phát từ những quan ngại của chính quyền Việt Nam về khả năng phong trào dân chủ Mùa Xuân Ả-rập có thể lan tới châu Á.

Trong mười tháng đầu năm 2011, có ít nhất 24 nhà vận động nhân quyền bị đưa vào trại giam. Chỉ trừ một người, tất cả trong số đó đều bị truy tố về các tội “tuyên truyền chống nhà nước” (điều 88 bộ luật hình sự), “phá hoại chính sách đoàn kết dân tộc” (điều 87), hoặc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” (điều 79). Ba điều luật mơ hồ này đã được vận dụng để bỏ tù hàng trăm nhà hoạt động ôn hòa trong suốt một thập niên qua. Thêm vào đó, công an còn bắt giữ ít nhất 27 nhà vận động tôn giáo và chính trị trong năm 2011. Blogger Nguyễn Văn Hải, được biết với bút danh Điếu Cày, đang bị giam giữ không có tin tức từ tháng Mười năm 2010. Hai cây viết trên mạng ủng hộ dân chủ, Nguyễn Bá Đăng và Phan Thanh Hải, vẫn bị giam giữ không xét xử từ năm 2010.

Trong một phiên tòa lớn vào tháng Tư năm 2011, nhà hoạt động pháp lý nổi tiếng Cù Huy Hà Vũ bị tuyên án bảy năm tù về tội tuyên truyền chống nhà nước. Trong phiên phúc thẩm, mức án này vẫn được giữ nguyên.

Vào tháng Năm, Tòa án Nhân dân Tỉnh Bến Tre xử bảy nhà vận động ôn hòa cho quyền sở hữu đất đai, trong đó có Mục sư Dương Kim Khải và tín đồ Phật giáo Hòa Hảo Trần Thị Thúy về tội chống chính quyền và kết án họ nhiều năm tù.

Chính quyền tiếp tục sách nhiễu, tra hỏi và trong một số trường hợp, đã bắt giữ và bỏ tù những người lên tiếng phê phán trên mạng. Vào tháng Giêng năm 2011, công an bắt blogger viết về nhân quyền Hồ Thị Bích Khương. Vào tháng Năm, nhà vận động dân chủ Nguyễn Kim Nhàn bị bắt với lý do tuyên truyền chống chính phủ, chỉ năm tháng sau khi ông mãn án tù cũ với cùng tội danh nói trên. Vào tháng Tám, blogger Lư Văn Bảy bị kết án bốn năm tù vì đã viết các bài vận động dân chủ trên mạng Internet. Cũng trong tháng Tám, blogger Phạm Minh Hoàng bị kết án ba năm tù về tội chống chính quyền.

Các nhà hoạt động là người dân tộc thiểu số cũng bị bắt bớ và bỏ tù. Vào tháng Giêng, tòa án tỉnh Lạng Sơn kết án blogger Vi Đức Hồi, người dân tộc Tày, tám năm tù với tội danh tuyên truyền chống chính phủ, sau đó giảm án xuống còn năm năm trong phiên phúc thẩm vào tháng Tư. Trong tháng Ba, nhà vận động quyền lợi đất đai Chau Hêng, một thành viên của nhóm thiểu số Khmer Krom tại An Giang bị kết án hai năm tù về tội danh “phá hoại tài sản” và “gây rối trật tự công cộng.” Trong tháng Tư, Tòa án Nhân dân tỉnh Gia Lai kết án tám tín đồ Tin Lành người Thượng từ tám tới mười hai năm tù theo điều 87 bộ luật hình sự, với nội dung tội danh “phá hoại chính sách đoàn kết dân tộc.”

Quyền tự do Ngôn luận, Nhóm họp và Thông tin

Chính quyền không cho phép báo chí độc lập hoặc của tư nhân hoạt động trong nước, và kiểm soát chặt chẽ báo chí và mạng internet. Có các chế tài hình sự dành cho các tác giả, nhà xuất bản, trang web và người sử dụng internet có hành vi phát tán các tài liệu bị cho là chống chính quyền, đe dọa nền an ninh quốc gia, làm lộ bí mật nhà nước hay truyền bá các ý tưởng “phản động.” Chính quyền chặn đường truy cập tới các trang web chính trị nhạy cảm, đặt ra quy định buộc các chủ quán cà-phê internet giám sát và lưu giữ thông tin về các hoạt động của người sử dụng mạng, gây sức ép và sách nhiễu các blogger độc lập và những người chỉ trích trên mạng.

Trong tháng Tám, các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc bị giải tán bằng vũ lực. Những người tham gia biểu tình bị đe dọa, sách nhiễu và bắt giữ chỉ vì đã tuần hành ôn hòa gần Đại sứ quán Trung Quốc và quanh hồ Hoàn Kiếm. Báo chí của chính phủ, bao gồm các tờ báo in và đài truyền hình, liên tục đưa các hình ảnh tiêu cực về người tham gia biểu tình và dán cho họ cái nhãn “phản động.”

Tự do Tôn giáo

Chính quyền khống chế hoạt động tôn giáo bằng các quy định pháp luật, yêu cầu đăng ký, kèm theo các đối sách là sách nhiễu và theo dõi. Các tổ chức tôn giáo bị bắt buộc phải đăng ký với chính quyền và hoạt động dưới các ban tôn giáo do chính quyền điều hành. Mặc dù đã cho phép nhiều cơ sở tôn giáo có kết nối với chính quyền được cử hành các giáo lễ, chính quyền vẫn nghiêm cấm mọi hoạt động tôn giáo mà họ tùy tiện cho là đi ngược với “lợi ích quốc gia,” ảnh hưởng tới khối đoàn kết dân tộc, gây rối trật tự công cộng hay “gieo mầm chia rẽ.”

Công an địa phương tiếp tục ngăn chặn các nhóm Phật giáo Hòa Hảo chưa được chính quyền công nhận tiến hành tổ chức ngày giỗ Giáo chủ Hòa Hảo Huỳnh Phú Sổ. Trong các ngày lễ Phật giáo vào tháng Năm và tháng Tám, công an Đà Nẵng chặn đường vào hai chùa Giác Minh và An Cư và đe dọa các Phật tử. Cả hai chùa đều có liên hệ với Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất không được chính quyền công nhận.

Vào tháng Giêng, mục sư Tin lành Nguyễn Trung Tôn bị bắt không rõ lý do. Ba nhà vận động cho dòng đạo Công giáo Hà Mòn người Thượng – Blei, Phơi và Đinh Pset – bị bắt vào tháng Ba. Hai nhà vận động Hòa Hảo, Nguyễn Văn Lía và Trần Hoài Ân, bị bắt vào tháng Tư và tháng Bảy. Cũng trong tháng Tư, mục sư Tin lành Nguyễn Công Chính bị bắt và truy tố về tội “phá hoại chính sách đại đoàn kết dân tộc.” Ít nhất 15 tín đồ Công giáo có liên hệ với Dòng Chúa cứu thế ở Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, trong đó có hai blogger Lê Văn Sơn và Tạ Phong Tần bị bắt trong vòng tháng Bảy, tháng Tám và tháng Chín.

Vào tháng Bảy, nhà vận động tôn giáo và dân chủ nổi tiếng, Linh mục Nguyễn Văn Lý, bị buộc trở lại nhà tù sau gần 16 tháng chữa bệnh/quản chế tại gia. Cha Lý bị bại liệt một phần thân thể do di chứng của các cơn đột quỵ cũ trong trại giam, và tình trạng này tiếp tục gây quan ngại nghiêm trọng về sức khỏe của ông.

Hệ thống Tư pháp

Tin tức về nạn bạo hành của công an, bao gồm cả việc tra tấn và đánh đập đến chết, tiếp tục xuất hiện ở khắp các vùng miền. Chỉ tính riêng 10 tháng đầu năm 2011, ít nhất đã có 13 người chết trong khi bị công an giam giữ.

Những can phạm chính trị và tôn giáo, hay thuộc các vụ án bị coi là nhạy cảm thường bị tra tấn trong khi thẩm vấn, bị biệt giam trước khi xử án và không được gặp người thân hay cố vấn pháp lý. Các tòa án ở Việt Nam vẫn bị đặt dưới sự khống chế chặt chẽ của chính phủ và đảng Cộng sản Việt Nam, thiếu tính độc lập và vô tư. Các nhà bất đồng chính kiến về chính trị và tôn giáo thường bị xử mà không được trợ giúp pháp lý trong các phiên toà không đảm bảo tính công bằng theo tiêu chuẩn quốc tế. Các luật sư nhận bào chữa cho các vụ án chính trị nhạy cảm bị đe dọa, sách nhiễu, khai trừ (khỏi Luật sư đoàn) và bị bỏ tù.

Pháp luật Việt Nam tiếp tục trao quyền “quản chế hành chính” tùy tiện không cần qua xét xử. Theo Pháp lệnh số 44 (năm 2002) và Nghị định số 76 (2003), các nhà bất đồng chính kiến ôn hòa và những người bị coi là phần tử có khả năng gây tổn hại tới nền an ninh quốc gia hay trật tự công cộng có thể bị cưỡng ép đưa vào các cơ sở chữa bệnh tâm thần, quản chế tại gia hoặc quản chế trong các trung tâm “chữa bệnh” và “giáo dục” do chính quyền điều hành.

Những người nghiện ma túy có thể bị đưa vào các trung tâm cai nghiện tập trung của chính quyền, nơi họ bị cưỡng ép tham gia “lao động trị liệu,” đơn thuốc chính của phương pháp cai nghiện ma túy ở Việt Nam. Tính đến đầu năm 2011, trên toàn quốc có 123 trung tâm đang quản chế khoảng 40,000 người, trong đó có những trẻ vị thành niên mới 12 tuổi. Việc quản chế những người này không phải qua một trình tự pháp lý thích hợp hay chịu sự giám sát pháp lý dưới bất kỳ hình thức nào, và thường kéo dài đến bốn năm. Nếu vi phạm các nội quy của trung tâm – trong đó có quy định về lao động – học viên sẽ bị đánh bằng dùi cui, chích điện bằng dùi cui điện, và bị giam trong các phòng kỷ luật với khẩu phần ăn uống bị cắt giảm. Các cựu học viên cai nghiện cho biết họ từng bị ép buộc làm việc trong dây chuyền chế biến hạt điều và các việc nông nghiệp khác, trong đó có trồng khoai tây và cà-phê; các việc về xây dựng; may mặc và các ngành nghề chế biến khác như gia công mây tre đan. Theo luật Việt Nam, các công ty khai thác sản phẩm từ các trung tâm này được miễn thuế. Một số sản phẩm là kết quả của quá trình lao động cưỡng ép nói trên đã tìm được đường vào dây chuyền cung tiêu của các công ty xuất khẩu cung cấp hàng ra các thị trường ngoài nước, trong đó có Hoa Kỳ và châu Âu.

Các Đối tác Quốc tế Chủ chốt

Mối quan hệ phức tạp với Trung Quốc đóng vai trò quan trọng trong chính sách đối nội và đối ngoại của Việt Nam. Về đối nội, ngày càng có nhiều lời phê phán trên tinh thần dân tộc từ phía các nhà vận động và một số sĩ quan quân đội đã hưu trí về phản ứng yếu ớt của chính quyền trước những hành vi mà đông đảo người dân Việt Nam cho là biểu hiện hung hăng của Trung Quốc đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đang trong vòng tranh chấp. Trong năm 2011, chính quyền đã phải nỗ lực dập tắt tiếng nói đồng thanh phản đối Trung Quốc đang ngày càng trở nên công khai và rõ ràng này.

Về đối ngoại, chính quyền đã cố gắng tăng cường hợp tác với Hoa Kỳ, Ấn Độ, Nhật Bản và các nước ASEAN láng giềng để tạo đối trọng với ảnh hưởng của Trung Quốc.

Dù Nhật Bản có vị thế thuận lợi trong vai trò nhà tài trợ song phương lớn nhất của Việt Nam, quốc gia này vẫn tiếp tục không đưa ra những nhận xét công khai về thành tích nhân quyền đang xuống dốc của Việt Nam.

Quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ tiếp tục phát triển theo hướng xích lại gần nhau hơn. Vào tháng Chín, Việt Nam đã khai trương phòng lãnh sự mới ở New York, và phòng lãnh sự Hoa Kỳ ở Thành phố Hồ Chí Minh được mở rộng với việc khai trương một Trung tâm Hoa Kỳ được khai trương. Hoa Kỳ và Việt Nam cũng đang tham gia đàm phán để cùng với một số quốc gia khác gia nhập Đối tác Xuyên Thái Bình Dương, một hiệp định thương mại tự do đa phương.

Vào tháng Giêng và tháng Năm, các chuyên gia độc lập của Liên Hiệp Quốc tới Việt Nam trong năm 2010 đã công bố các nhận định của mình. Đặc sứ của Liên Hiệp Quốc về nhân quyền và tình trạng đói nghèo đưa ra một bản báo cáo nhìn chung là tích cực, nhưng khuyến nghị chính phủ Việt Nam cần thông qua và thực hiện các hiệp ước quan trọng về nhân quyền, trong đó có Hiệp ước chống Tra tấn và các Hành vi Đối xử Độc ác, Vô nhân tính hay Nhục hình. Đặc sứ của Liên Hiệp Quốc về các vấn đề dân tộc thiểu số công bố một bản báo cáo có tính phê phán cao hơn, ghi nhận một số tiến bộ, nhưng nêu rõ những quan ngại về nguy cơ xâm phạm quyền tự do tôn giáo và “các vi phạm nghiêm trọng về quyền công dân.” Đặc sứ cũng nhận xét thẳng thắn rằng những có những cản trở trong chuyến công tác của bà gây “hạn chế khả năng tiếp cận những góc nhìn khác ngoài những người đồng tình với quan điểm chính thống của Chính phủ.”

Human Rights Watch

Nguồn: Anhbasam
Logo của tổ chức Human Rights Watch (Ảnh: Reuters) 
Đức Tâm(RFI) - Hôm nay, 22/01/2012, tổ chức theo dõi tình trạng nhân quyền trên toàn thế giới, Human Rights Watch, có trụ sở tại New York, đã tuyên bố rằng trong năm 2011, chính quyền Việt Nam đã gia tăng đàn áp giới ly khai, bỏ tù hàng loạt những người tranh đấu một cách ôn hòa cho nhân quyền, bóp nghẹp quyền tự do ngôn luận.

Human Rights Watch đánh giá tình trạng nhân quyền tại Việt Nam là “nghèo nàn và nghiêm trọng” và “không có dấu hiệu của một sự cam kết cải thiện nào”.

Theo ông Phil Robertson, phó giám đốc phụ trách châu Á của tổ chức thì “trong thời gian qua, tình trạng nhân quyền tồi tệ tại các các nước láng giềng như Miến Điện và Cam Bốt đã giúp cho Việt Nam thoát được các chỉ trích”. Giờ đây, vẫn theo HRW, người ta thấy rõ được tình trạng Việt Nam, nơi mà chính phủ đã đàn áp mạnh mẽ, kết án tù nhiều năm đối với các nhà tranh đấu ôn hòa.

Tuyên bố của ông Phil Robertson được đưa ra trong bối cảnh, ngày hôm nay, tại Cairo, thủ đô Ai Cập, tổ chức HRW đã cho công bố bản báo cáo thường niên về tình trạng nhân quyền trên thế giới. Báo cáo của HRW, kêu gọi quốc tế ủng hộ các thành quả dân chủ đạt được trong cuộc cách mạng “Mùa Xuân Ả Rập”, và điểm lại tình hình nhân quyền ở 90 quốc gia trong năm qua.

Liên quan đến Việt Nam, báo cáo của Human Rights Watch cho biết trong năm 2011, đã có ít nhất 31 nhà hoạt động bị trấn áp với tổng mức án tù lên tới 172 năm. Theo bản báo cáo, chính phủ Việt Nam gia tăng đàn áp các nhà hoạt động và ly khai trong năm 2011, trấn áp mạnh mẽ quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp.

Hàng chục blogger, những người lên tiếng bảo vệ tự do tín ngường, bày tỏ chính kiến ôn hòa, những người đấu tranh bảo vệ đất đai đã bị bỏ tù trong năm 2011 chiếu theo những điều khoản được định nghĩa một cách chung chung trong bộ Luật Hình sự.

HRW cũng tố cáo Việt Nam sử dụng các biện pháp hành chính để giam giữ người, cưỡng bức lao động trong các trại cai nghiện. Theo thống kê của tổ chức này, trong năm 2011, khoảng 40 ngàn người, trong số này có cả trẻ em 12 tuổi, bị giam giữ trong 123 trung tâm cải tạo, giáo dục và các cơ sở này không nằm dưới sự kiểm soát của tư pháp.

Theo báo cáo của HRW, những người bị giam giữ, nếu vi phạm các quy định của trung tâm giáo dục, cai nghiện có thể bị đánh đập, tra tấn bằng dùi cui điện, bị kỷ luật biệt giam và không được ăn uống.

Nguồn: RFI Tiếng Việt

Ls. Lê Quốc Quân.(Ảnh: BBC)
BBC - Luật sư Lê Quốc Quân cho BBC hay một số nét về cuộc gặp gỡ, trao đổi giữa đoàn thượng nghị sỹ Hoa Kỳ John McCain, Josheph Lieberman, Sheldon Whitehouse và Kelly Ayotte hôm thứ Sáu 20/01/2012 với các nhà bất đồng chính kiến ôn hòa Việt Nam tại Hà Nội.

Ông Quân cho biết chuyến gặp mặt của bốn chính khách với các nhà bất đồng chính kiến, các cựu tù nhân bác sỹ Phạm Hồng Sơn, luật sư Lê Quốc Quân và luật sư Nguyễn Văn Đài, nhằm để "tìm hiểu quan điểm của chúng tôi về nhân quyền của Việt Nam thực sự như thế nào để đánh giá một cách thực sự trung thực và đúng đắn nhất."

Ông nói đoàn thượng nghị sỹ cũng trao đổi quan điểm của mình về tình hình nhân quyền của Việt Nam trong năm qua và thời gian gần đây với các nhà bất đồng:

"Họ nói rằng tình nhân quyền tồi tệ hơn nhiều do việc bắt giữ, rồi có nhiều sự đàn áp lớn hơn gần đây của chính phủ (Việt Nam) đối với những nhà bất đồng chính kiến," từ Hà Nội, luật sư Lê Quốc Quân nói với Quốc Phương. 
Nguồn: BBC Tiếng Việt

Thượng nghị sĩ Hòa Kỳ John McCain (phải) và Luật sư
Nguyễn Văn Ðài, ngày 20 tháng 1, 2012.(Ảnh: VOA)
VOA - Hôm thứ 6 (20-01-2012) vừa qua, bốn thượng nghị sĩ Mỹ, trong đó có ông John McCain, cựu ứng viên tổng thống và là người mạnh mẽ ủng hộ Việt Nam trong vụ tranh chấp Biển Ðông, đã gặp gỡ ba nhà tranh đấu dân chủ Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Văn Ðài và Lê Quốc Quân nhân dịp ghé thăm Hà Nội. Ông Nguyễn Văn Ðài cho biết trong cuộc gặp này đôi bên đã trao đổi ý kiến về tình hình nhân quyền và dân chủ Việt Nam. Ban Việt Ngữ đã phỏng vấn vị luật sư nhân quyền này để tìm hiểu thêm những nhận xét của ông về vấn đề dân chủ hóa Việt Nam.

VOA: Trước hết, xin cám ơn Luật sư đã có nhã ý dành thời giờ cho chúng tôi thực hiện cuộc phỏng vấn này. Thưa Luật sư, có lẽ ông cũng biết là trong cuộc phỏng vấn dành cho đài VOA nhân dịp cuối năm dương lịch vừa qua, một nhà tranh đấu dân chủ nổi tiếng ở Việt Nam là Bác sĩ Nguyễn Ðan Quế đã bày tỏ những ý kiến rất lạc quan về triển vọng phát triển của phong trào dân chủ hóa Việt Nam trong năm 2012. Với tư cách là một nhà hoạt động cho nhân quyền và dân chủ trong nhiều năm qua ở Việt Nam, Luật sư có nhận xét như thế nào về những ý kiến đó?

LS Nguyễn Văn Ðài: Trước hết, xin chào anh Duy Ái và quí thính giả của đài VOA, nhân dịp đầu Năm mới 2012 và Tết cổ truyền của dân tộc, tôi xin gửi những lời chúc mừng tốt đẹp nhất tới tất cả quí vị và gia đình được dồi dào sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt trong cuộc sống.

Trở lại với câu hỏi của anh, tôi cũng như hầu hết những người đấu tranh dân chủ và nhân quyền trong nước đều có chung những ý kiến lạc quan về triển vọng phát triển của phong trào dân chủ hóa Việt Nam năm 2012 của bác sĩ Nguyễn Đan Quế.

Bởi vì những gì đã xảy ra ở trên thế giới như cuộc cách mạng dân chủ ở Bắc Phi mang tên “Mùa xuân Ả Rập,” phong trào biểu tình ở Nga, cuộc cải cách dân chủ đang diễn ra mạnh mẽ ở Myanmar có tác động mạnh mẽ và cổ vũ cho phong trào dân chủ ở trong nước Việt Nam.

Ở trong nước, từ tháng 6, khi Trung Quốc xâm phạm chủ quyền lãnh hải Việt Nam, đã nổi lên phong trào của những người yêu nước chống giặc ngoại xâm, thực chất cũng là sự biểu hiện thái độ bất mãn của người dân với chính quyền trong tất cả mọi lĩnh vực.

Trong năm 2011, có rất nhiều người đấu tranh dân chủ bị bắt và bị đem ra xét xử, và trong đó rất nhiều người tham gia hoạt động chính trị ở lứa tuổi rất trẻ. Ðiều này chứng tỏ ngày càng có nhiều người, đặc biệt là giới trẻ, quan tâm đến tự do dân chủ và họ đã dấn thân vào hoạt động chính trị.

Bản thân tôi, trong những ngày đầu năm mới, tôi đã nhận được nhiều tin nhắn, email của các bạn trẻ trong khắp cả nước bày tỏ sự ủng hộ với phong trào dân chủ.

Về phía nhân dân, đa số người dân đã mất niềm tin vào sự lãnh đạo của đảng Cộng Sản, bởi nạn tham nhũng, những yếu kém trong quản lý kinh tế, giao thông, qui hoạch kiến trúc đô thị, quản lý, sử dụng, thu hồi đất đai, cà lãnh vực kiểm tra an toàn vệ sinh thực phẩm.

Do vậy mọi người dân đều mong muốn có sự đổi mới về chính trị, khát khao tự do dân chủ nên chắc chắn nhân dân sẽ dành sự ủng hộ và tham gia vào phong trào đấu tranh cho dân chủ.

Các yếu tố từ bên ngoài lẫn các yếu tố bên trong đều rất thuận lợi để phong trào dân chủ Việt Nam có bước phát triển trong năm 2012. Vấn đề còn lại chính là những yếu tố nội tại của phong trào dân chủ.

VOA: Theo ông, ngoài yếu tố khách quan là sự đàn áp của chính quyền, có những yếu tố nội tại nào trong phong trào dân chủ Việt Nam khiến cho phong trào cho đến nay vẫn chưa có được những thành quả như mong muốn của nhiều người?


LS Nguyễn Văn Ðài: Vâng, quả đúng như vậy. Yếu tố khách quan là sự đàn áp hết sức tinh vi và đầy kinh nghiệm của chính quyền.

Còn yếu tố nội tại của phong trào dân chủ trong nước là thiếu một tổ chức, một đảng chính trị để lãnh đạo phong trào dân chủ. Hầu hết các cuộc đấu tranh của người dân trong những năm vừa qua, kể cả năm 2011, đều xuất phát từ sự bất mãn của người dân với chính quyền, và các cuộc đấu tranh mang tính tự phát, hoặc dưới sự ủng hộ của các tổ chức tôn giáo. Bởi vậy sự thành lập của các tổ chức, đảng phái chính trị hoặc sự khôi phục hoạt động của các đảng phái chính trị trước đây là hết sức cần thiết.

Thứ nhất sự ra đời của các tổ chức, đảng phái chính trị sẽ tập hợp được nhân dân theo các xu hướng khác nhau trong xã hội. Cuộc đấu tranh sẽ có bài bản và có tổ chức, thu hút được sự tham gia và ủng hộ của nhân dân.

Thứ hai, các tổ chức, đảng phái chính trị đại diện cho các từng lớp nhân dân khác nhau để đối thoại với chính quyền và đối thoại với đảng Cộng sản về một tiến trình dân chủ cho Việt Nam.

Thứ ba, các tổ chức, đảng phái chính trị sẽ thu hút được sự ủng hộ của cộng đồng người Việt ở hải ngoại.

Thứ tư, các tổ chức, đảng phái chính trị sẽ phối hợp với nhau để tiến hành vận động cộng đồng quốc tế để nhận được sự ủng hộ của họ cho phong trào dân chủ Việt Nam.

Một điểm yếu nữa của phong trào dân chủ mà tôi cho rằng nó rất nhạy cảm, mọi người ai cũng hiểu nhưng ít người bày tỏ công khai. Ðó chính là nguồn lực tài chính rất yếu và không tập trung. Muốn phát triển được phong trào dân chủ về chiều rộng cũng như chiều sâu, chúng ta cần có rất nhiều người được huấn luyện một cách bài bản và họ cần được trả lương để dành trọn thời gian cho hoạt động của phong trào.

Điểm yếu thứ ba, và là điểm cuối cùng, là hậu quả của hai điểm yếu trên cộng lại. Ðó là do không có tổ chức, đảng phái chính trị để lãnh đạo và vận động quốc tế, do phong trào dân chủ còn yếu nên sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế chưa được mạnh mẽ và quyết liệt như cộng đồng quốc tế đã gây sức ép lên chính quyền Myanmar.

VOA: Hồi gần đây, giữa lúc Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng của Ðảng Cộng Sản Việt Nam hô hào cho việc chỉnh đốn đảng, luật sư có phổ biến một bài viết với nhan đề “Chúc Tết đảng Cộng sản Việt nam”. Trong bài viết đó ông tỏ ý hy vọng là chính đảng tròn 82 tuổi này “có đủ niềm tin và dũng khí để tự chỉnh đốn mình bằng cách tiến hành công khai hóa, dân chủ hóa trong đảng và dân chủ hóa xã hội đáp ứng khát vọng tự do dân chủ của cả dân tộc Việt Nam.” Ông có nhận ra những điều gì mới lạ trong tình hình hiện nay để cho chúng ta là những hy vọng đó của ông có cơ sở để trở thành hiện thực?

LS Nguyễn Văn Ðài: Qua những nghị quyết và phát biểu của Ðảng Cộng Sản, chúng ta thấy điều thứ nhất là chính bản thân đảng Cộng sản đã nhận thức được được sự yếu kém toàn diện của họ. Điều này không chỉ làm mất lòng tin của đa số nhân dân mà còn gây nên sự bất mãn của người dân rất là nhiều. Việc tự chỉnh đốn đảng Cộng Sản đã được kêu gọi và tiến hành từ hơn một thập kỷ trước, nhưng không thành công. Nay họ càng lún sâu vào các yếu kém như vậy. Và nếu không có một động lực thật mạnh mẽ thì họ không bao giờ có thể tự chỉnh đốn được. Vậy động lực mạnh mẽ và duy nhất khiến họ bắt buộc phải tự chỉnh đốn đó là sự ra đời của các tổ chức, đảng phái chính trị.

Tôi tin rằng đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ nhận thức được điều này và từng bước chấp nhận sự ra đời của các tổ chức và đảng phái chính trị.

Thứ hai, nếu những cải cách dân chủ của Myanmar thành công, mà tôi tin tưởng chắc chắn họ sẽ thành công, thì đây là bài học, là tấm gương để đảng Cộng Sản Việt Nam học tập theo. Đó là những nguồn cổ vũ tuyệt vời cho nhân dân Việt Nam. Bởi chẳng có lý do gì nhân dân những nước trong khu vực như Căm Bốt, Myanmar, Philipin, Malaysia, … họ được hưởng các quyền tự do dân chủ như tự do làm báo chí tư nhân, tự do thành lập đảng mà nhân dân Việt Nam lại không được hưởng các quyền như vậy.

Sức ép của cộng đồng quốc tế đối với Myanmar đã thành công đem lại nền dân chủ cho nhân dân Myanmar. Và tôi tin rằng trong thời gian tới sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế dành cho phong trào dân chủ, và sức ép của cộng đồng quốc tế lên chính quyền sẽ đủ mạnh để đem lại tự do dân chủ cho người dân trong nước. Ðó chính là những điểm mà tôi nghĩ là chúng ta có thể hy vọng cho thời gian tới.

VOA: Xin cám ơn luật sư Nguyễn Văn Ðài. Nhân dịp năm mới, chúng tôi xin cầu chúc ông và gia đình có được một năm Nhâm Thìn nhiều may mắn, sức khoẻ và gặt hái được nhiều thành công.


LS Nguyễn Văn Ðài: Cám ơn anh. Trước khi chia tay, một lần nữa xin chúc anh, ban biên tập của đài VOA và quí thính giả dồi dào sức khỏe, nhận được những điều tốt đẹp nhất trong năm 2012. Chúc quí vị và gia đình đón Tết cổ truyền dân tộc thật vui vẻ và đầm ấm./. 
Nguồn: VOA Tiếng Việt
Bài đăng cũ hơn Trang chủ
Loading

Việt 1 Radio - www.vietoneradio.com

  • Recent Posts
  • Video Youtube

Khát Vọng Tuổi Trẻ Video

    khatvongtuoitre.net

Lưu trữ Blog

Khế Ước Xã Hội    Hiến Pháp Trị Là Gì
 
Pháp Luật Là Gì?    Mơ Làm Thủ Tướng Chính Phủ
 
facebook khatvongtuoitre.net
© 2012 Khát Vọng Tuổi Trẻ. All rights reserved.
Provided by blogger